Vũ Hạnh Linh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Vũ Hạnh Linh
0
0
0
0
0
0
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

- Có lối sống lành mạnh, tránh xa phim ảnh, trò chơi bạo lực và các tệ nạn xã hội.

- Thân thiện, hòa đồng và xây dựng tình bạn lành mạnh.

- Kiềm chế cảm xúc, đặc biệt là các cảm xúc tiêu cực.

- Khéo léo, kịp thời trong giải quyết các hiểu nhầm, xích mích nhỏ.

- Tìm hiểu thông tin, pháp luật liên quan đến phòng, chống bạo lực học đường.

Thêm lời dẫn dắt, mở đầu và nối mấy câu gợi ý này lại là bn có thể viết dc đoạn văn r nha.

Đáp án : Công cộng.

Khi đi đến nơi công cộng, chúng ta cần giữ trật tự và không được xả rác ở nơi công cộng.

Mik tưởng thuyết minh chứ nghị luận cứ khó khó kiểu j á

Đáp án : Bánh chưng

Bánh chưng là một món ăn món ăn cổ truyền trong dịp Tết của dân tộc ta, đó là một truyền thống vô cùng ý nghĩa và quý báu để ta được lưu giữ và bảo vệ.

          Bác Hồ là người cha già của dân tộc Việt Nam, một người lãnh tụ được cả thế giới kính trọng và mến mộ. Mặc dù khi em ra đời thì Bác đã mất nhiều năm, nhưng thông qua những bức ảnh của Bác và những câu chuyện về Bác, thì em biết, Bác là người hiền từ thế nào.

 Bác có một mái tóc bạc với bộ râu trắng xóa. Đôi mắt của Bác lúc nào cũng ánh lên sự tinh tường nhưng cũng rất ấm áp. Cả cuộc đời Bác chưa từng có một suy nghĩ riêng cho bản thân mình. Dân tộc được độc lập, nhân dân được ấm no có lẽ là niềm hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời Bác. Cho dù Bác đã ra đi mãi mãi nhưng trong lòng mỗi người dân Việt Nam luôn dành một vị trí đặc biệt cho Bác, vị cha già kính yêu của dân tộc.

Có rất nhiều bức ảnh về Bác được gìn giữ cho đến ngày nay. Đó là bức ảnh Bác đang tập trung làm việc. Trên bàn là một quyển vở cũ. Bác đang viết điều gì đó lên quyển vở ấy vì vậy mà đầu Bác hơi cúi xuống. Bác mặc trên người bộ quần áo kaki đã cũ. Đó chính là bộ quần áo mà Bác thường mặc khi còn sống. Dường như Bác chỉ tập trung vào những gì đang viết mà không hề để ý đến khung cảnh xung quanh. Bác là vậy, lúc nào cũng hết mình cho công việc, cho sự nghiệp cách mạng. Dưới chân Bác đi một đôi dép cao su màu đen. Đây cũng là đôi dép đồng hành cùng với Bác trên biết bao chặng đường.

Đó cũng có thể là bức ảnh Bác bế một em bé trên tay và nở một nụ cười rất tươi. Chỉ một bức ảnh đã làm toát lên vẻ hiền từ của Bác, nụ cười của Bác hệt như những ông Tiên trong truyện cổ tích. Bác có vầng trán rộng và cao. Bà em bảo, nếu có trán cao như Bác Hồ thì sẽ là người thông minh. Tóc và râu của Bác thì bạc phơ hết cả. Đôi mắt Bác đen và sáng lắm, hệt như là viên ngọc quý giá nhất. Được lớn lên trong hòa bình, em biết ơn Bác lắm

           Càng ngắm nhìn bức ảnh về Bác em càng cảm thấy Bác gần gũi hơn. Em yêu và biết ơn Bác Hồ rất nhiều vì nhờ có Bác em mới được đến trường như ngày hôm nay.

Bài thơ "Về thăm mẹ" của tác giả Đinh Nam Khương không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một tác phẩm chứa đựng những cảm xúc sâu lắng và thiêng liêng về tình mẫu tử. Khi tôi đọc bài thơ này, tôi không khỏi cảm thấy xúc động và đầy ý nghĩa. Trong bức tranh của bài thơ, nhân vật người con được vẽ nên như một hình ảnh của tất cả chúng ta - người con xa quê trở về thăm mẹ trong một chiều đông lạnh giá. Khung cảnh quen thuộc của ngôi nhà xưa, với những chi tiết nhỏ như chum tương, áo tơi, đàn gà và trái na cuối vụ, tất cả đều là những hình ảnh gắn liền với tuổi thơ và ký ức về mẹ. Những hình ảnh này không chỉ là miêu tả vật chất, mà còn chứa đựng sự hi sinh và tâm trí hy sinh không ngừng của người mẹ. Tác giả đã sử dụng những chi tiết tinh tế để gợi lên bức tranh hình ảnh chân thành và tươi vui của người mẹ. Đôi khi, không cần nhiều từ ngữ, chỉ một bức tranh hình ảnh đầy ý nghĩa có thể thấm sâu vào lòng người đọc. Điều này khiến cho bức tranh trong bài thơ trở nên sống động và gần gũi hơn, khiến cho người đọc cảm nhận được những tình cảm sâu sắc giữa người mẹ và người con. Hình ảnh người mẹ Việt Nam trong bài thơ không chỉ là một hình tượng cụ thể, mà còn là biểu hiện của hàng triệu người mẹ Việt Nam, những người phụ nữ yêu thương và hy sinh cho gia đình. Bài thơ này không chỉ là câu chuyện riêng của tác giả, mà còn là câu chuyện của hàng nghìn gia đình Việt Nam, nơi tình cảm gia đình và lòng bi kích được thể hiện một cách chân thành và sâu lắng. Bài thơ nhẹ nhàng mà ẩn chứa những điều sâu lắng, là một tác phẩm văn học đầy ý nghĩa và tinh tế về tình mẫu tử. 

a, Từ ngày 10-10-2010 đến 10-10-2012 có 2 năm  không nhuận

Vây có số ngày là:

365 x 2 = 730 ( ngày ) Ta có: 730:7= 104 tuần dư 2 Ngày 10 -10 - 2010  rơi vào Chủ nhật. Vậy ngày 10 -10 - 2012  rơi vào ngày thứ 4. b, Từ ngày 10-10-2010 đến 10-10-2015 có 1 năm nhuận và 4 năm không nhuận.

Vây có số ngày là:

365 x 4 + 366  = 1826 ( ngày ) Ta có: 1826:7=260 tuần dư 6 Ngày 10 -10 - 2010  rơi vào Chủ nhật. Vậy ngày 10 -10 - 2015  rơi vào ngày thứ 7.

 Tham khảo nha !!!

Cho đến bây giờ, mỗi khi đi qua con đường làng quen thuộc, những kỉ niệm năm nào lại trào dâng trong em như mới ngày hôm qua. Vào năm học lớp bốn, em đã giúp đỡ một em nhỏ bị ngã xe đạp tại chính con đường này.

Hôm đó là một ngày trời nắng đẹp. Em đạp xe trên con đường làng thân thuộc để đi đến trường. Tình cờ, em thấy một em nhỏ bị ngã xe ở ven đường. Em bé đang khóc; đầu gối, bàn chân và bàn tay em nhỏ bị trầy xước. Quần áo cũng bị lấm bụi đất. Chiếc xe đạp bên cạnh đã bị cong vành bánh trước. Mặc dù biết sắp đến giờ vào học nhưng em vẫn vội vàng dừng xe lại đỡ em bé dậy. Em an ủi để em bé nín khóc. Em dắt chiếc xe đạp của em nhỏ vào gửi ở một trạm bơm nước gần đó, sau đó đưa em ấy đến trạm y tế bằng xe đạp của mình. Cô y tá sau khi xử lý vết thương đã nói rằng em nhỏ không có việc gì. Cô ấy còn giúp đỡ tìm cách liên lạc với người nhà em nhỏ để họ đến đón. Khi bố mẹ em ấy đến nơi, các bác đã cảm ơn em rối rít. Em chào tạm biệt mọi người và lấy xe đi đến lớp học.

Khi đến lớp, em đã bị muộn giờ. Bác bảo vệ đã đóng cửa cổng trường được một lúc lâu. Tuy nhiên, bác vẫn mở cửa cho em vào trường và dẫn em tới gặp giáo viên chủ nhiệm. Sau khi trình bày với cô giáo nguyên nhân em đi học muộn, cô không trách mà khen em ngoan, biết giúp đỡ mọi người. Tối hôm đó, bố mẹ rất vui mừng và hạnh phúc về hành động giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn của em. Nhận được lời khen của mọi người, em vui lắm.

Câu chuyện luôn khắc sâu trong tâm trí em, em cũng rất tự hào về việc làm tốt của bản thân. Việc làm tốt tuy rất nhỏ bé nhưng giàu ý nghĩa. Qua câu chuyện, em muốn gửi tới các bạn thông điệp: Hãy giúp đỡ chia sẻ với mọi người xung quanh ta để dựng xây cuộc sống tốt đẹp hơn.  Đó là một tình yêu thương vô cùng giản dị, nhỏ bé trong trái tim của mỗi người. Mong rằng trong tương lai, em có thể giúp đỡ nhiều người hơn nữa.